Cửa Đại có khép đâu sao thuyền ai không về chơi xứ Quảng phố Hội vẫn như xưa và dường như đêm nay trăng cũng nhớ mặt trời tay ai thắp lời nguyện cầu thả nến thấy mình vừa rớt xuống một hoa đăng Trong khóe nước bóng đèn lồng soi chút gì hờn giận và những xa xăm dỗ ký ức lên trời đường Chùa Cầu mưa bắt nỗi buồn phải đợi người đi tìm ướt nửa cuộc rong chơi Muốn mình chong nỗi buồn cùng lồng đèn phố Hội để đêm buồn vui như kẻ qua đường những người thả hoa đăng có bao giờ hoài tưởng về những ngọn nến trên sông Đêm nay có nỗi buồn lang thang một chỗ trung thu một mình tìm người thả hoa đăng đã thuộc hết những con đường phố chật người thương nhau vẫn lạc phía sông Hoài…