가사
Anh vẽ nắng vẽ mưa mùa hạ cũ
Vẽ vần thơ của ký ức chập chùng
Em có phải vẫn muôn đời ẩn dụ
Cho hồn anh khờ khạo khật khùng
Sương rơi ướt tâm hồn em ướt sũng
Nghe thời gian dừng trên bến mơ hồ
Em có phải vẫn muôn đời làm nũng
Cho hồn anh tu tập giữa xô bồ
Mây trôi mãi về chân trời giác ngộ
Cánh buồm căng trên trời biển diệu kỳ
Em có phải vẫn muôn đời cứu độ
Cho hồn anh khao khát xuân thì
Mưa đã tạnh trên hồn người tri kỷ
Mơ hoàng hôn phủ kín những cánh đồng
Em có phải vẫn muôn đời tuyệt mỹ
Cho hồn anh chiêm ngưỡng nụ hoa hồng