[Verse 1] Sáu mươi năm như mây bay ngang trời Bàn tay gầy nâng tháng ngày xa xôi Từ mái tranh nghe gió ru câu hát Đến phố đông đèn sáng những đêm dài
[Pre-Chorus] Có nụ cười qua bao mù sương rơi Có giọt buồn khô trên bờ mi phai Có bàn chân in trên đường đất cũ Rồi hóa thành lối nhỏ trong tim ai
[Chorus] Sáu mươi năm một thoáng thôi Nhắm mắt lại đã lùi xa cuối trời Những bữa cơm thơm khói bay Tiếng ai gọi giữa chiều mưa tắt nắng Sáu mươi năm còn giữ đây Mấy tấm hình đã nhòe đi nét người Chỉ cần còn nhau đứng bên Thêm một ngày cũng là điều quý giá
[Verse 2] Những mái đầu nay sương giăng phai màu Đường quê xưa nay hóa thành phường phố Tiếng ve nào trên sân trường năm đó Ngỡ chạm vào đã tan vào hư không
[Pre-Chorus] Có lời thề theo con diều lên cao Có chuyện tình trôi theo dòng năm tháng Có dở dang in nơi từng khung cửa Mà nhớ hoài Nhớ hoài chẳng phai
[Chorus]
A zene stílusa
Warm sentimental ballad, gentle Vietnamese pop. Nylon-string guitar and soft piano carry the verses; subtle strings swell in the pre-chorus into a wide, emotional chorus. Light percussion and bass enter gradually, with airy backing vocals lifting the hook. Intimate, close-mic male vocals, tender vibrato, understated but powerful climax then a calm, reflective outro.