[VERSE 1] Những ngày còn em, phố như dịu lại Chiều nghiêng nắng xuống… nhẹ bên bờ vai Mỗi sớm em cười, anh quên mệt mỏi Thấy đời hiền hơn, thấy mình đủ đầy
Những ngày còn em, tim không lạnh giá Mắt em trong vắt – soi cả hồn ta Gió cũng êm hơn, mưa thôi nghiêng ngả Bước chân hai người… chẳng ngại rời xa
[CHORUS] Từ khi vắng em – anh như người khác Đêm xuống bơ vơ – phố không còn nhạc Ly cà phê đắng – chẳng ai cùng ngồi Chỉ còn mình anh – với vài tiếc nuối
Từ khi mất em – trời như buốt thêm Tiếng cười năm xưa – lạc trong êm đềm Em đi đâu mất – không câu từ giã Để anh một mình – nhớ suốt bao đêm
[VERSE 2] Có người từng nói – yêu là giữ mãi Nhưng mình yêu sai – nên người rời tay Căn phòng còn đó – hương em còn đấy Mà bóng người xưa… khuất tận mây bay
[BRIDGE] Giá như một lần – em quay trở lại Nói rằng ngày ấy… em chưa từng sai Anh sẽ thứ tha – quên bao vụn vỡ Để được cùng em… sống lại ngày mai
[CHORUS 2 – LẶP CAO TRÀO] Từ khi vắng em – anh như người khác Mắt chẳng còn long lanh như thuở nhạc Bao lời ca cũ – cũng đành cất sâu Chẳng ai còn nghe – để viết dài lâu
Từ khi mất em – sông ngừng trôi khẽ Chỉ còn mình anh – giữ từng câu thề Dẫu cho ngày tháng có trôi thật xa Anh vẫn gọi thầm… "thuở ấy có em"