Gió đưa em qua phố lạ Lòng vẫn nghe tiếng mẹ ru Hú... ơiiiiiiiii.
Đi qua bao miền đất rộng Ngỡ mình quên lối xưa quen Nhưng đêm về nghe tim nhắc Tiếng trưa hè vọng gọi tên Một dòng sông, một mái bếp Một bàn tay đã từng êm Đi thật xa, để thấy gần hơn Giữa phố đông, lòng vẫn chờ cơn Gió từ quê nhà thổi qua giấc mộng Nghe đâu đây... mùi khói rơm thơm Đi thật xa, để thấy mình hơn Tim vẫn nguyên, như thuở còn son Giữa muôn ánh đèn, em vẫn nhớ... Một bóng đèn vàng, một giọng ru non
Bước qua bao ngã rẽ lạ Đôi mắt quen dần ánh đèn xa Nhưng câu hò năm xưa hát Chợt ngân lên giữa chiều tà Dù tay mang giấc mơ lớn Lòng em luôn hướng về nhà
Đi thật xa, để thấy gần hơn Giữa phố đông, lòng vẫn chờ cơn Gió từ quê nhà thổi qua giấc mộng Nghe đâu đây... mùi khói rơm thơm Đi thật xa, để thấy mình hơn Tim vẫn nguyên, như thuở còn son Giữa muôn ánh đèn, em vẫn nhớ... Một bóng đèn vàng, một giọng ru non
Ngửa mặt lên, trời cao bao la Mà nghe trong tim... vẫn là quê nhà Hú... ơiiiiiiiii... a a a...
Đi thật xa, để thấy gần hơn Giữa phố đông, lòng vẫn chờ cơn Gió từ quê nhà thổi qua giấc mộng Nghe đâu đây... mùi khói rơm thơm Đi thật xa, để thấy mình hơn Tim vẫn nguyên, như thuở còn son Dẫu mai có là ai giữa muôn người Em vẫn là... cô gái quê thôi...
Hú... ơiiiiiiiii... Ơi à ơi... em vẫn là quê thôi...
A zene stílusa
Phong cách dân gian đương đại, kết hợp âm hưởng truyền thống Việt với giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng; lời ca giàu hình ảnh, ngân vang cảm xúc