[Verse] Mẹ ẵm xác con trong vòng tay khô cằn Không gào thét oán than chẳng một lời vọng vang Đôi mắt mẹ như biển sâu bao trùm lặng lẽ Đau thấu trời xanh mà chẳng bật thành câu
[Verse 2] Con là hồn yêu thương mẹ từng cưu mang Những tháng ngày xưa nuôi con trong dịu dàng Nhưng giờ đây hình dáng con giữa đông người Thập giá lạnh giá Máu hòa vào trời
[Chorus] Là con mẹ yêu Nào phải là người tội Dẫu họ có khinh bỉ Mẹ chẳng đổi lời Thân trần truồng con Ác nghiệt nỗi trần gian Mẹ chỉ thinh lặng mà ôm vào vô vàn
[Verse 3] Con ngã quỵ xuống như một chiếc lá rơi Mà tim mẹ giữ lấy không thể rời Dẫu thế gian gắt gỏng buộc tội bần hàn Mẹ chỉ thấy con mẹ ở trong màn
[Bridge] Thế giới quanh mẹ giờ đây chỉ là tường Chẳng cần lời lý lẽ hay tình thương Chỉ muốn trái tim con được chạm tới bình yên Nhưng lưỡi dao oan trái cứ vết vào mãi
[Chorus] Là con mẹ yêu Nào phải là người tội Dẫu họ có khinh bỉ Mẹ chẳng đổi lời Thân trần truồng con Ác nghiệt nỗi trần gian Mẹ chỉ thinh lặng mà ôm vào vô vàn