lyrics
Buồn đo nào tính chi sào
nhiêu khói bỏ xứ đã vào sơn khê
ghi giùm đi cỏ mã đề
nửa sương gió cũng là quê hương rồi
Để mai còn nhớ núi đồi
không như mây đó mà trôi quên nguồn
không đành giữ lại thì buông
sầu đâu giờ cũng còn vuông vức gì
Chẳng còn thương nhớ là khi
chẳng còn nước mắt nào ghi tên mình
thương sân ga nhỏ gập ghình
tàu qua nghỉ chút đăng trình. Rồi xa...
Núi non còn phía sông già
còn nói quên hết nghĩa là còn vương
là khi mỏi quá con đường
vịn ngày tháng cũ mà thương tay mình.