เนื้อเพลง
Cậu cả Vĩnh Khang, năm nay lớp Chín Mẹ cha kỳ vọng, đặt nhiều niềm tin Nhưng Khang ơi Khang, chỉ thích ngủ nướng Sách vở để đấy, coi như... không cần. Chuông reo báo thức, Khang tắt lia lịa Kéo chăn trùm đầu, như ngủ trong hang Mẹ hối ba gọi, chỉ hờ hững đáp "Năm phút nữa thôi, con dậy liền à."
Ôi Vĩnh Khang, Vĩnh Khang cậu cả Lười biếng ngủ nướng, làm khổ mẹ cha Tuổi Chín học hành, lo nghĩ tương lai Sao cứ mãi mê trò chơi, đạp xe hoài? Giờ đây chống nạng, đi cà nhắc thôi Cả nhà lòng đau, nhìn con không nói Thương con một, nhưng trách con mười phần Sao cứ ham chơi, làm mẹ cha lo âu?
Thấy Khang chán học, Khang tìm niềm vui Là con xe đạp, lượn lờ phố phường Đạp nhanh, đạp mạnh, bỏ hết luật lệ Tưởng mình như gió, chẳng sợ điều chi. Mẹ dặn khẽ khàng: "Đi đứng cẩn thận!" Cha nhắc đôi câu: "Chơi về sớm nghe!" Nhưng Khang mặc kệ, nghe lọt tai này Rồi đi luôn tuốt, chẳng thấy quay về.
Ôi Vĩnh Khang, Vĩnh Khang cậu cả Lười biếng ngủ nướng, làm khổ mẹ cha Tuổi Chín học hành, lo nghĩ tương lai Sao cứ mãi mê trò chơi, đạp xe hoài? Giờ đây chống nạng, đi cà nhắc thôi Cả nhà lòng đau, nhìn con không nói Thương con một, nhưng trách con mười phần Sao cứ ham chơi, làm mẹ cha lo âu?
Rồi một chiều mưa, đường trơn té ngã Gãy chân đau điếng, phải vào bệnh viện Bó bột nặng nề, nằm đó rên la Lòng Khang mới biết, sự khổ là gì. Ba mẹ thức trắng, chăm Khang từng ly Lo từng miếng ăn, đỡ Khang từng bước Thấy giọt nước mắt, lăn trên má ba Khang mới nhận ra, mình quá vô tâm.
Vĩnh Khang ơi, đây là bài học lớn Tỉnh giấc mộng lười, từ nay chăm ngoan Cất con xe đạp, xếp gọn cái nạng Tập trung học hành, để ba mẹ vui Cậu cả nhà mình, sẽ là niềm tự hào Cho mẹ cha già, mỉm cười yên lòng.