Bao năm xa quê. Quảng Trị trong tôi vẫn ngọt ngào lời mẹ ru, nhớ khói rơm chiều mờ trong dáng mẹ. Nhớ những luống cày có bóng dáng cha. Những ngày chiến tranh đi qua, Quảng trị quê tôi làng quê xơ xác. Nước mắt đau thương bao người xa vắng. Quảng trị tôi ơi! Mãi ngời trang sử, Thạch Hãn nước xanh hoa đỏ ngập tràn. Sâu thẳm trong tôi hồn quê thắp lửa. Cho cuộc đời viết tiếp bản hùng ca.