[Verse 1] Bố về khuya Con giả vờ ngủ Ánh đèn vàng chạm góc phòng con Tiếng bố ho khẽ ngoài hiên Mà con quay lưng Ôm chặt tai nghe
[Chorus] Bố Tuấn ơi Con là Nam Nguyên Nhiều điều trong lòng Chẳng nói được nên Bố nhìn con Tưởng con đã lớn Nhưng trong tim con Vẫn muốn được kề bên Bố Tuấn ơi Nghe con nói nhỏ Con chỉ mong mình hiểu nhau hơn Một lần thôi Bố ngồi xuống hỏi “Hôm nay con buồn điều gì hở con?”
[Verse 2] Bố hay hỏi: “Điểm mấy môn rồi?” Mà quên hỏi: “Con thấy mệt không?” Con im lặng Trốn trong điện thoại Giữa hai cha con là bức tường mỏng manh
[Chorus]
[Bridge] Con không giỏi nói ra cảm giác Nên hay giả vờ cứng cỏi cho xong Nhưng mỗi khi bố thở dài rất khẽ Lòng con đau như mình giống người dưng
Nếu một ngày bố ngồi cạnh con Đặt tay lên vai Gọi đúng tên con Không phải là “học hành sao đó?” Mà là “kể bố nghe Con đang nghĩ gì?”
[Chorus]
Styl muzyki
Acoustic pop ballad with gentle fingerpicked guitar, soft piano pads, and subtle strings; verses stay intimate and close-mic, chorus widens with warm backing harmonies and a steady kick. Male vocals, tender but grounded, build from almost-spoken confessions into a lifted, sing-along hook.