Có một ngôi nhà luôn ngập nắng mai Nơi có tiếng cười vang khắp không gian Anh là Phong – dịu dàng như gió Em là Anh – ríu rít như hoa
Sáng nào thức dậy bên nhau vui chơi Chia nhau miếng bánh, chiếc xe đồ chơi Lúc em buồn, anh luôn bên cạnh Lúc anh mệt, em khẽ vỗ vai
Anh em Phong Anh thuận hòa Là niềm vui của cha mẹ hiền Nắm tay nhau đi suốt tuổi thơ Dù mai sau có lớn khôn hơn Anh vẫn là anh trai của em Em vẫn là bé nhỏ ngoan hiền Gia đình mình luôn tràn yêu thương Như nắng xuân ngập tràn trong tim
Có đôi lúc giận hờn vu vơ Nhưng chẳng lâu lại ôm nhau cười Từng ký ức sẽ luôn ở đó Mãi theo ta suốt cả cuộc đời
Anh em Phong Anh thuận hòa Là hạnh phúc giữa bao đổi thay Có cha mẹ luôn bên chở che Gói yêu thương trong những bữa cơm Phong và Anh – đôi cánh thiên thần Bay trong giấc mơ hồng êm đềm Gia đình là nơi ta trở về Dẫu có đi đâu xa cũng nhớ...
Anh em mình là nhà... Là yêu thương chẳng thể phai nhòa...