Con đường cuối cùng về đâu khi ở đó chẳng còn gì là đốm hạ đã làm bỏng nỗi buồn tôi bởi màu nắng khác bàn tay này đã sạm lòng quạnh hiu như thể không còn gió sương nào… Chúng ta đã dự báo về một cơn bão mù trời nhưng không dè gió mùa thu thổi sớm dòng sông lạc mất bóng người Buổi chiều già như con thuyền cũ những nhánh nắng chi li ngó ngàng những ngày im lặng những ngày nửa chừng phiêu dạt mưa chỉ một mùa mà ướt đến xa xăm…