Ngày hôm qua ta tưởng như mãi mãi Nhưng sáng nay thức dậy, mọi thứ đã đổi thay Những người ta thương rồi cũng rời chân bước Những điều ta giữ rồi cũng hóa gió bay.
Cuộc sống cứ xoay trong vòng chuyển động Không ai đứng yên ở một chỗ lâu dài Ta học cách mỉm cười với thay đổi Vì biết rằng… vô thường là bản chất của đời.
Triết lý hiện đại, nhẹ mà chạm Khi mọi điều đều đang thay đổi Ta mới thấy điều cần giữ nhất chính là tâm mình Giữa thế gian đầy biến động Chỉ nội tâm an yên mới giữ ta đứng vững. Cuộc đời như dòng sông không ngừng trôi Muốn nắm lại cũng chỉ trôi qua tay thôi Biết buông và biết thương Là bài học lớn nhất của con người hôm nay.
Có những giấc mơ ta từng xem là tất cả Nhưng đến một ngày lại chẳng còn ý nghĩa Có những nỗi đau từng là vết cắt sâu Hóa ra chỉ giúp ta hiểu mình hơn một chút.
Thời gian không dừng lại cho ai Nên ta thôi trách đời sao quá nghiệt ngã Ta học cách yêu thương đúng lúc Biết rời đi đúng thời Và trân trọng từng giây phút hiện tại.
Hạnh phúc không nằm ở việc ta giữ được bao nhiêu Mà ở chỗ ta nhẹ được bấy nhiêu Không phải thứ gì đến sau cũng tốt hơn Chỉ điều nào khiến ta bình an Mới là điều đáng giữ.
Khi hiểu rằng đời chỉ là dòng chảy Ta thôi níu, thôi ép, thôi mong điều bất biến Giữa thành công, thất bại, yêu – thương – mất mát Ta vẫn chọn giữ tâm mình thật hiền. Dẫu vô thường chạm vào từng hơi thở Ta vẫn sống trọn trong phút giây này Vì hôm nay là thật nhất Và bình yên… luôn đến từ chính ta.