歌詞
Đêm nay trăng buồn rơi nghiêng lối vắng,
Gió thu sang làm lòng thêm héo hon.
Tiếng ai ca còn vang trong kỷ niệm,
Mà người xưa giờ đã cách xa rồi.
Trăng ơi sao còn soi riêng bóng nhỏ,
Nhớ thương ai mà lệ rơi xuống môi.
Bước lang thang tìm trong bao kỷ niệm,
Chỉ còn đây giọt sầu với đơn côi.
Trăng ơi trăng, có hiểu lòng ta,
Tình tan vỡ như hoa úa tàn phai.
Người đã xa để đêm thêm lạnh giá,
Chỉ còn ta với bóng trăng buồn thôi.
Bao năm qua tình duyên kia vỡ nát,
Áo hoa xưa giờ chìm trong khói sương.
Bước chân đi người quên câu hẹn thề,
Để mình ta ngồi đếm bóng trăng tàn.
Ai đâu hay lòng ta mang nỗi nhớ,
Thắp hương xưa gọi người trong giấc mơ.
Mỗi đêm trăng lại thêm câu sầu lặng,
Chỉ mình ta, cùng nỗi nhớ khôn nguôi.
Trăng ơi trăng, có hiểu lòng ta,
Người năm cũ nay xa khuất trời xa.
Dù thương nhớ cũng không sao tìm lại,
Để mình ta với bóng trăng buồn thôi...