[Verse 1] Đường làng cong như lưỡi dao Chân trần chai Gió rát mặt nâu Mồ hôi rơi xuống hàng cây mít Cha cười: "Con trai Cứ bước mau"
Ruộng đồng xưa giờ nhà cao Bạn bè đi Mỗi người một ngả Tôi ôm cây đàn cũ sứt sơn Thề không bán đi giọng quê nhà
[Pre-Chorus] Có lúc tưởng mình gục giữa đêm sâu Nhìn tay trắng mà lòng cháy như dầu
[Chorus] Tôi là người con của đồng quê này Ngã bao lần Vẫn đứng lên Chẳng quay Đường sỏi đá Cứ để nó làm đau Cho tim tôi bền hơn sắt thép đâu Ai coi thường bùn đất dưới chân tôi Cứ cười đi Rồi sẽ nghe tiếng tôi Từ mái tranh cho đến phố đông người Đường quê này không cho tôi gục ngã
[Verse 2] Mẹ ngồi bên bếp rơm thơm khói Nồi canh nghèo Mà ấm cả đời Bà bảo: "Đừng mong đường thẳng mãi Con đường ngoằn là con đường người"
Xe khách đưa tôi xa bờ lúa Đêm thành phố Đèn chói mắt cay Tôi nhớ mùi rạ ướt sau mưa Nhớ tiếng gà gọi bình minh ngày mai
[Pre-Chorus] Tiếng trống hội trong ngực cứ vang hoài Dù nơi khác đang chật ních chông gai
[Chorus] Tôi là người con của đồng quê này Ngã bao lần Vẫn đứng lên Chẳng quay Đường sỏi đá Cứ để nó làm đau Cho
Style de musique
Modern Vietnamese country-rock vibe, twangy acoustic and bright electric guitars over a steady stomp-clap groove. Verses stay tight and storytelling-focused; pre-chorus lifts with rising drum fills; chorus explodes with gang vocals and wide harmonies. Fiddle lines answer the vocal hooks, bass locks tight to the kick. Big, anthemic outro for a live-festival feel, male vocals with grit and power.