Thế giới này, Có một loài chim mang tên Hải Âu (Kalmaegi) hay Mòng Biển Mà sắc lông kết hợp Màu trắng của mây và xám của biển khơi. Người ngư phủ yên lòng khi thấy dáng em tự chân trời, Và thiếu phụ ngóng chồng thấy em là thấy niềm hy vọng! Rồi một ngày, Có một “loài” cũng mang tên “Kalmaegi” nhưng không là “Mòng Biển”, Không là chim mang sắc lông trắng xám hiền diệu của mây trời, Không là “cành ô liu” của niềm hy vọng từ giữa chốn trùng khơi, Mà là cơn bão táp kinh hoàng, là cuồng phong thịnh nộ! Đầu tháng Mười Một năm nay, Dân Quy Nhơn, Bình Định, Phú Yên… có một đêm để nhớ! Đêm nghe tiếng gió tru và sóng biển thét gào… Đêm ngói rớt, tôn bay, từng hàng cây đổ lao xao, Đêm chong mắt lo âu… không biết chuyện gì đang tới! Vâng, cơn bão “Hải Âu” (Kalmaegi) Từ tít tắp Thái Bình dương xa vời vợi, Đường đột vào đây như vị khách chẳng ai mời. Như hung thần ngoi lên từ vực thẳm của trùng khơi Như kẻ cướp Mang đổ vỡ, tai ương và gieo hoang tàn mất mát… Thiệt tình, Những kẻ đã chọn tên “Hải Âu” (Kalmaegi) Vốn là loài chim mang biểu tượng của hiền lành chơn chất, Loài chim “Mòng Biển” đểm tô niềm hy vọng của nước của trời. Mà đặt tên cho một cơn cuồng phong bão táp trời ơi, Một thảm kịch, một tai ương, Một cơn lôi đình của bà mẹ thiên nhiên trăm năm một thuở!
Style de musique
Vietnamese emotional ballad with epic cinematic elements, slow tempo (70–85 BPM), male deep vocal, piano and strings, stormy and reflective atmosphere