Letra
[Verse 1 ]
Có những đêm, tôi nhìn đời qua khói thuốc
Ly rượu cạn dần, mà nỗi đau chẳng hề vơi
Người bỏ lại sau lưng tôi, cùng tháng năm vụn vỡ
Chỉ còn tiếng guitar rỉ rả, kể thay tiếng lòng tôi
[Verse 2 ]
Đàn ông sinh ra để gánh, để đứng, để không rơi
Nhưng đôi khi cả bầu trời cũng đè nát một trái tim
Chúng ta sống, yêu, mất, và học cách buông
Nhưng vết thương trong tim… nào có ai băng bó cho mình
[Pre-Chorus ]
Tôi hỏi đời: “Bao nhiêu lần ngã gục mới thôi đau?”
Nhưng câu trả lời chỉ là im lặng thẳm sâu
[Chorus – Blues Rock ]
Tôi hét lên, như linh hồn muốn xé toang màn đêm
Muốn đốt cháy hết, mọi dối trá, mọi vết thương xưa
Đời cho tôi nỗi buồn, tôi hát nó thành lửa
Một lần sống, cho chính mình, cho trái tim bầm dập này
[Verse 3 ]
Tôi thấy người ta mải chạy theo vàng bạc,
Nhưng rồi mất cả yêu thương trong phút chốc
Tôi thấy người cười trên nỗi đau kẻ khác,
Rồi một ngày cũng gục ngã giữa hoang tàn đời mình
[Bridge ]
Ta sinh ra tay trắng, và cũng đi tay trắng
Chỉ còn lại bài ca, và linh hồn có dám bùng cháy hay không
Đời ngắn như khói thuốc, mong manh như giọt rượu
Nếu hôm nay không sống thật… thì ngày mai cũng chỉ là hư không
[Chorus ]
Tôi hét lên, phá tan bóng tối trong tim
Để cho thế gian nghe, rằng tôi vẫn còn sống
Tôi hát bằng vết thương, tôi hát bằng nỗi đau
Một lần thôi, để đời biết: tôi đã cháy, đã sống, đã yêu
[Outro ]
Đêm rồi cũng tàn, bình minh rồi cũng đến
Người ra đi, nỗi đau còn lại, nhưng tôi vẫn đứng đây
Vì đàn ông, suy cho cùng… chỉ có hai bàn tay và một trái tim
Đập đến giây phút cuối cùng, vẫn hát, vẫn cháy, vẫn tự do…