كلمات
Thành phố này vẫn đông, nhưng em thấy cô đơn
Từng con đường đi qua, sao lại hóa vô hồn?
Anh đi rồi, mang theo ánh sáng dẫn đường
Để lại nơi đây, em lạc lối giữa muôn trùng.
Em không khóc lớn, chỉ thấy lòng trống rỗng
Như một con thuyền trôi dạt giữa biển khơi sóng.
Ngày không có anh, em không biết phải làm gì
Chỉ biết ôm lấy giấc mộng tan vỡ đã chia ly.
Tình yêu tan vỡ rồi, em đau khổ đến tột cùng
Cảm giác mông lung, không có một điểm dừng.
Em mất đi kim chỉ nam, mất đi phương hướng
Sống giữa hiện tại, nhưng linh hồn lại ở quá khứ vấn vương.
Giờ em không biết phải đi về đâu
Mọi thứ đều vô nghĩa, mất màu và u sầu.
Nỗi buồn này mãi mãi không nguôi ngoai
Nó gặm nhấm em từng ngày, từng giờ, không buông tha.
Anh không thuộc về em, đó là sự thật tàn nhẫn
Và em chỉ biết chấp nhận, rồi chôn mình trong im lặng.
Ôm một vết thương sâu, không cần ai chữa lành
Vì mất anh rồi, sống chỉ còn là gánh nặng mong manh.
Em cố tìm kiếm những niềm vui giả dối
Nhưng mỗi nụ cười, lại càng thêm tuyệt vọng mà thôi.
Bạn bè an ủi, khuyên em phải bước qua
Nhưng làm sao quên được khi tình yêu đã là tất cả?
Góc phòng quen, chiếc ghế ta từng ngồi
Giờ chỉ còn là kỷ niệm đang dần rạn nứt và phai phôi.
Em nhìn mình trong gương, thấy đôi mắt vô hồn
Của một cô gái đã bị tình yêu rút cạn linh hồn.
Thời gian trôi, nhưng nỗi đau không hề vơi
Nó cứ nằm yên, định hình em trong sự tan vỡ này.
Em không tìm được lối ra
Vì chính trái tim em đã không cho phép mình bước qua.
Giờ em không biết phải đi về đâu
Mọi thứ đều vô nghĩa, mất màu và u sầu.
Nỗi buồn này mãi mãi không nguôi ngoai
Nó gặm nhấm em từng ngày, từng giờ, không buông tha.
Anh không thuộc về em, đó là sự thật tàn nhẫn
Và em chỉ biết chấp nhận, rồi chôn mình trong im lặng.
Ôm một vết thương sâu, không cần ai chữa lành
Vì mất anh rồi, sống chỉ còn là gánh nặng mong manh.
Mãi mãi không nguôi... em không cần phương hướng
Chỉ cần được ôm nỗi buồn này, để biết rằng em đã từng yêu anh.
النمط من الموسيقى
Classical, Sadness, Nostalgia, Despair, slow sad, soulful, emotional, Female Voice, 80-120 BPM