Hoàng hôn nhẹ buông màn thầm kín Gió rì rào khúc hát của đời tôi Cả đất trời ngẩn ngơ vì cảnh đẹp Trong tình nồng say đắm lứa đôi Những dãy núi vươn mình ngàn dặm Suốt một đời tần tảo gửi nước về sông Sông đón nhận, âm thầm mang ra biển Để muôn đời ru núi ngủ, núi có biết không? …. Sông vẫn cứ dạt dào chảy mãi Nước xô bờ tung bọt trắng li ti Biển đã xanh mà cát bờ trắng quá Núi trầm mình trong những mối tình si…